Xuyên suốt tập thơ, có một sợi Nắng sớm, màu vàng nhạt, lúc đậu trên cành tre, lúc nhảy nhót trên bãi cỏ, lúc lại rầu rầu run rẩy nấp sau mây. Dẫu có đa sầu đa cảm thế nào thì sợi Nắng ấy vẫn ấm áp yêu thương và ngập tràn hy vọng về những điều tốt đẹp của cuộc sống, của tình người và những phép màu có thật được tạo ra bởi tình yêu và niềm tin ❤
Tất cả chúng ta đều giống nhau trong địa hạt cảm xúc. Hy vọng những vần thơ nhỏ có thể gieo vào những niềm ủi an đơn giản cùng chúng ta đi qua những thăng trầm trong cuộc sống. Cứ yên lặng, đi thật chậm trên con đường của mình. Rồi mọi thứ sẽ qua và bình minh sẽ đến hiền hòa ❤
Mong những dòng thơ gieo những giọt nắng ấm áp và bình an đến tất cả mọi người ❤














































Leave a comment